Search This Blog

May 29, 2015

Học từ vựng như thế nào?

  Khi bắt đầu học 1 ngôn ngữ, từ vựng luôn là phần quan trọng nhất. Không có từ vựng, bạn sẽ không thể hiểu được người khác đang nói về vấn đề gì; hay thậm chí bạn cũng chả thể diễn đạt được điều mình muốn nói cho dù bạn có học nằm lòng cấu trúc ngữ pháp đi chăng nữa.

  Năm 2011, mình có chia sẻ 1 entry để trả lời câu hỏi của mọi người (bao gồm học từ vựng như thế nào, nghe ra làm sao, học ngữ pháp bằng cách nào,...). Tuy nhiên bài viết của mình lúc đó vẫn còn "non" kinh nghiệm lắm. Bây giờ á, mình đã rút ra được khá nhiều kinh nghiệm mới cộng với việc cập nhật các kỹ năng. Nay mình xin chia sẻ với các bạn như sau:

1/ Chủ đề: Việc lựa chọn chủ đề thời gian đầu là điều quan trọng, vì nó mang lại hứng thú cho bạn trong việc học. Tuy nhiên, bạn phải hiểu rằng bạn không thể xoay quanh mãi những chủ đề mà bạn thích, và phớt lờ những cái mà bạn không thích hay là khó quá nên bỏ qua. 

  Khoảng thời gian đầu học từ vựng, mình hay chọn chủ đề rồi sau đó tìm hiểu các từ vựng liên quan đến chủ đề đó. Tập đặt câu và nói đi nói lại những từ đó cho đến khi mình thuộc lòng. Hoặc bạn có thể học theo phương pháp truyền thống là chép từ vựng. Chép cho tới khi nào mà bạn "ngán" thì thôi.

  Ngoài ra, bạn cũng có thể học bằng cách tự làm flashcard theo từng chủ đề, mang theo bên người để khi nào có thời gian rãnh thì mở ra xem (lúc nghỉ trưa, lúc chờ xe bus,...). Flashcard có kèm hình ảnh cụ thể sẽ hiệu quả hơn nhiều.

2/ Phát âm: Đối với mình, được làm việc trong môi trường sử dụng tiếng anh liên tục là 1 điều rất may mắn. Mỗi khi học được 1 từ mới mà không biết phát âm ra sao, mình hay nhờ mấy bạn đồng nghiệp giúp mình. Còn không thì bạn có thể lên google translate gõ vào và chọn nút phát âm để nghe.(kim từ điển, youtube...có rất nhiều sự lựa chọn). Ngoài ra tập đánh vần cái từ vựng đó, cũng hiệu quả lắm; vì đôi khi mình biết cái chữ đó, những không phát âm được thì mình có thể đánh vần để người ta biết là mình đang nói đến cái gì.

=> GHI ÂM GIỌNG CỦA MÌNH CHO ĐẾN KHI GIỐNG VỚI "NATIVE SPEAKER"

3/ Học theo cụm từ sẽ giúp bạn sử dụng tiếng anh 1 cách linh hoạt hơn kể cả trong văn nói, văn viết.

4/ Từ lóng, từ ngày đi làm mình học thêm được 1 khái niệm từ lóng (slang word). Từ lóng ở đây không phải theo nghĩa đen bậy bạ gì đâu mà là những từ ngữ được mọi người sử dụng thường xuyên trong văn nói mà nhiều khi sách vở không hề đề cập đến. 

5/ Học tới đâu, quên tới đó...Cái bệnh này là cái bệnh chung rồi. Thật ra mình cũng hay quên lắm. Mình ghi nhớ bằng cách sử dụng các từ mình học được thường xuyên. Có những từ mình biết, nhưng mình không thể nào nhớ nỗi, thì mình dùng cái "sticky note" để trên màn hình máy tính. Còn khắt khe hơn nữa thì cứ mỗi lần học xong bạn làm test để kiểm tra trí nhớ và trình độ của mình. Hôm nay không thuộc thì ngày mai học tiếp, mai vẫn không thuộc thì ngày mốt học tiếp. Ôn đi ôn lại rồi cũng sẽ nhớ thôi.

6/ Tìm 1 người bạn "cùng tiến". Học một mình chán lắm và dễ bỏ cuộc nữa. Điều quan trọng trong quá trình tự học là phải có 1 người bạn đồng hành. Người đó phải cùng chung chí hướng để cả 2 luôn có động lực phấn đấu, hỗ trợ lẫn nhau và cùng nhau tiến bộ. (Đôi khi cũng cần 1 người hay nói sốc "óc", tạt nước lạnh vô mặt để bạn bị quê; và như thế thì bạn sẽ có quyết tâm học hành đàng hoàng để "báo thù")

7/ Mình có thêm 1 tips nữa đó là đọc và tra từ điển. (Tips này nó liên quan đến mục số 1 ở trên, về việc lựa chọn chủ đề. ) Ý mình là đọc báo/ sách/các bài viết bằng tiếng anh, đọc đến đâu, tra từ điển và ghi chú lại đến đó. Quá trình đọc vừa giúp mình có thêm 1 lượng từ vựng nhất định lại giúp mình học thêm được cách hành văn uyển chuyển của người viết. Mình thấy rất hay

8/ Điều quan trọng trong việc học ngoại ngữ là rèn luyện MỖI NGÀY, dù chỉ là 10p, 20p còn hơn là bạn để dành 2-3 tiếng/ tuần.

9/  Đề ra các mục tiêu cụ thể và lần lượt hạ gục chúng. Cái cảm giác chiến thắng bản thân mình nó sướng lắm, cho dù mục tiêu của bạn có nhỏ như con kiến đối với người khác. Nhưng đối với bạn đôi khi "con kiến" đó lại là 1 vấn đề. Cố lên bạn nhé!

10/ Hãy kiên trì. "Cứ đi rồi sẽ đến". 

May 26, 2015

Chân trời sẽ rộng mở cho những trái tim rộng lớn


Tự nhủ với bản thân mình rằng : "Đừng dùng con mắt hạn hẹp để nhìn nhận bất kỳ 1 sự vật, sự việc hay bất cứ ai. Điều đó chỉ đơn giản là mình trải nghiệm và nhận thức của mình có giới hạn, nhưng thế giới xung quanh lại không ngừng biến đổi. Vì thế mình cứ lẩn quẩn trong cái góc kẹt cũ kỹ của mình."

Can đảm bước ra khỏi vùng "an toàn" để thấy xung quanh còn rất nhiều cơ hội. "Trái tim rộng lớn bao nhiêu thì võ đài rộng lớn bấy nhiêu"

(Hình mình chụp 1 người bạn ở Tà Lài - Đồng Nai)







May 25, 2015

Từ bỏ thì dễ, vượt lên chính mình mới khó

Tác giả:Ngô Mục Thiên
Giá bìa: 89,000 đ


Mình bị cuốn hút ngay từ cái tựa sách, càng đọc càng thấy bản thân mình được phản ánh trong đó ở (nhiều) ví dụ dẫn chứng. Mục Thiên là 1 đứa trẻ cực kỳ may mắn, em được cha mẹ hướng dẫn cho em biết cách tự quản lý bản thân mình ngay khi còn là 1 cậu nhóc hiếu động. Ở cái tuổi còn ham chơi, em đã biết phân biệt điều gì nên và không nên làm; cũng như việc phải từ chối lời rủ rê đi chơi của bạn bè để ở nhà làm bài tập là cho chính bản thân em...

Điều này thực sự rất khó.

Em đã phải đấu tranh tư tưởng, và vượt lên sự cám dỗ cũng như yếu đuối của chính bản thân trong 1 khoảng thời gian rất dài. Từ cậu bé thời tiểu học cho đến hôm nay, em đang học đại học nhưng em vẫn tiếp tục quá trình "tự quản lý bản thân". Và mình tin rằng trong tương lai, em sẽ là 1 vì sao sáng hơn tất cả.

Trích trang 70:"Định luật 21 ngày kỳ diệu" - Để rèn luyện 1 thói quen

-Giai đoạn thứ nhất: từ ngày thứ nhất đến ngày thứ 7. Đây là giai đoạn tràn đầy ý chí chiến đấu. Bạn sẽ luôn cho rằng bản thân có thể giữ được sự kiên trì, có thể giữ vững thói quen này.

-Giai đoạn thứ 2: từ ngày thứ 8 đến ngày thứ 14. Đây là giai đoạn ý chí chiến đấu bắt đầu suy giảm. Trong giai đoạn này, bạn bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, rất khó để tiếp tục duy trì thói quen, và có lẽ nhiều người sẽ lựa chọn từ bỏ.

-Giai đoạn thứ 3: từ ngày 15 đến ngày thứ 21. Nếu vượt qua được giai đoạn khó khăn thứ 2, bạn sẽ chính thức bước vào giai đoạn củng cố thói quen. Đến giai đoạn này, bạn đã bắt đầu nhận được thành quả của thói quen, đồng thời dễ dàng giữ vững được lòng kiên trì. 

Mẹ của Mục Thiên có nói với em là: "Con là cục cưng của mẹ, nhưng chưa chắc đã là cục cưng của xã hội". Cha mẹ thường có xu hướng yêu thương con bằng cách bảo vệ, bao bọc lấy con cái của mình bằng mọi cách; làm thể nào để con không bị tổn thương; không bị người khác (xã hội) ức hiếp...Tình thương của cha mẹ là vô tận, không thể cân đong đo đếm bằng lời. Tuy nhiên trong quyển sách này, Mục Thiên có nói: "Cha mẹ có giàu tình thương yêu đến mức nào, cũng chỉ nên trở thành một ngon đuốc, chỉ đường soi lối để con tự bước đi trên chính đôi chân của mình, tuyệt đối không được bao đồng hoặc tìm cách quản lý chúng. Bồi dưỡng kỹ năng tự giác, không chỉ là một việc vô cùng quan trọng đối với bậc phụ huynh, mà nó còn liên quan mật thiết đến việc định hình tương lai con trẻ."

Không phải cha mẹ nào cũng có điều kiện hay sự quan tâm đến con cái 1 cách đúng mực. Mình nhận thấy điều này còn phụ thuộc vào nền giáo dục của đất nước, phụ thuộc vào sự ảnh hưởng của môi trường sống xung quanh và của chính bậc sinh thành nên chúng ta nữa. Không thể đòi hỏi 1 đứa trẻ tự biết khôn lớn một cách đúng đắn nếu không ai dạy cho chúng. Cụ thể là hôm thứ 23/05 vừa rồi Cty mình có tham gia bán hàng từ thiện ở quận 2; sản phẩm của mình được ăn thử miễn phí và mình đã gặp được 2 trường hợp sau đây:

- Có 2 mẹ con người Nhật đến tham quan gian hàng, trong khi người mẹ mải mê nghe mình giới thiệu sản phẩm thì đứa trẻ thò tay chạm vào miếng sản phẩm thử (mình thấy bé chỉ mới đụng 1 ngón trỏ vô thôi), mẹ bé thấy và la bé (vì cô ấy không biết là sản phẩm đó được thử). Bé bị la liền xịu mặt xuống và rụt tay lại. Phản ứng của mẹ đầu tiên là quay sang hỏi mình, cái này cô có thể ăn không, sau đó quay qua nói với cậu con trai là: "Mẹ xin lỗi vì la con, nhưng con đã đụng vào rồi thì con hãy cầm nó lên vì tay con dơ, con không thể bỏ lại cho người khác ăn được". Mặc dù là cô ấy không mua gì từ gian hàng của mình, nhưng cái mình có được từ cô ấy là 1 bài học dạy con rất hay.

- Cũng khá lâu sau, có 2 mẹ con người Hàn đến tham quan, và mình vẫn tiếp tục nhiệm vụ là giới thiệu sản phẩm cho bà mẹ, còn đứa trẻ thì cũng thò tay bóc lấy miếng sản phâm thử để ăn. Vụ việc cũng không lấy gì là khác thường cho đến khi bé ăn đến miếng thứ 3 và mẹ bé phát hiện là bé ăn quá nhiều nên la và không cho bé ăn nữa. Miếng sản phâm trên tay bé đang ăn dở, thế là bé trả lại vào trong dĩa với tình trạng....không thể dơ hơn được nữa. Mẹ bé rút vội miếng khăn giấy lau cho bé và yêu cầu mình thanh toán và rời đi mà không nói tiếng nào cả....

Mình không có ý quy chụp quốc gia Nhật hay Hàn ở đây. Mình kể ở đây là chuyện mà mình đã chứng kiến ở buổi bán hàng từ thiện ngày hôm đó. Suy cho cùng mình cảm thấy rằng đây cũng là 1 bài học kinh nghiệm cho mình trong việc dạy con sắp tới. Mong muốn của mình cũng như các bà mẹ khác là tạo mọi điều kiện để con cái của mình có đủ điều kiện cần và đủ để con vững tin bước trên đường đời. Nhưng cách dạy con mỗi người sẽ khác....Và đứa trẻ vì thế lớn lên rồi cũng sẽ khác.

Bạn có bao giờ thắc mắc vì sao người khác làm được những điều rất đơn giản, mà bản thân mình lại không làm được điều đó hay không? (Mình có)

Bạn có bao giờ thắc mắc vì sao bao nhiêu nỗ lực, cố gắng của mình nhưng kết quả đạt được lại không như mình mong muốn. Trong khi người khác lại thong dong tự tại và có được tất cả những gì mình mong ước nhưng lại quá xa vời? (Mình có)

Hãy đọc sách và bạn hãy tự tìm cho mình câu trả lời bạn nhé.

Mình rất vui nếu bạn có thể chia sẽ cảm nghĩ của bạn với mình.

Sắp 12h rồi, mình đi ngủ đây.

Chúc bạn ngủ ngon :-)





May 19, 2015

Thành thật với chính mình: Học vẹt, nói tiếng anh bồi ???

Mấy hôm nay mình hơi bị sốc, vì có người bạn nhận xét rằng: "Tiếng anh của mày cứ như tiếng bồi ấy!". Ngẫm nghĩ lại, mình thấy bạn ấy nói đúng. Mình có thể nghe hiểu người bản xứ nói gì 80- 90%. Mình có thể trao đổi 1 cách thoải mái, thậm chí có thể "cãi vã" bằng tiếng anh mà không bị ngắc ngứ chỗ nào. Nhưng mà view lại hết thì hầu như mình không dùng đúng cấu trúc ngữ pháp, trong quá trình nói vẫn còn sử dụng sai thì, hay đôi khi không biết dùng từ ngữ chính xác,...etc.

Mình đã cố gắng chống chế rằng mục tiêu của mình là: có thể nghe nói, giao tiếp tốt là được rồi. Nhưng mà trong lòng mình bị sốc và khó chịu lắm. Đúng, mục tiêu ban đầu của mình là có thể giao tiếp 1 cách thoải mái nhất. Nên khi đạt được mục tiêu đó rồi, mình lại ngủ quên trên chiến thắng và quên mất rằng để tiến bộ hơn nữa, để giao tiếp tốt hơn nữa, mình vẫn còn phải đi 1 chặng đường rất dài. 

1 người bạn của mình cũng đang trong giai đoạn review lại tiếng anh từ trình độ căn bản. Bạn ấy cứ hay hỏi mình: Tại sao trong tiếng anh lại nói ngược với tiêng việt? tại sao chỗ đó phải dùng từ này mà không được dùng từ kia dù 2 từ đó cùng nghĩa? và vô số câu hỏi tại sao khác mà mình không thể cho bạn ấy câu trả lời thỏa đáng....Mình có giải thích với bạn ấy rằng, mục tiêu của mình là học giao tiếp cho nên bằng mọi giá mình chỉ tập trung vào vấn đề giao tiếp. Còn những câu hỏi bạn ấy đưa ra, nó đòi hỏi phải làm bài tập thường xuyên, phải thuộc cấu trúc ngữ pháp theo mô típ sách vở và mình không học theo sách vở nên mình không trả lời được. Tuy nhiên mình lại rất khó chịu rằng: Tại sao mình không trả lời được?

Một đòn tâm lý thật nặng nề: Học vẹt, tiếng anh bồi. :-(

Quá trình học tiếng anh của mình ngày trước cũng rất là "thong dong", mình học nghe bằng cách xem phim, nghe nhạc; học nói và viết bằng cách bắt chước người khác nói, cách nhấn nhá, cách dùng từ và cách viết cũng vậy; mình tâp đọc bằng cách đọc tới đâu, tra từng vựng tới đó...Và thời gian vừa qua, mình chỉ dừng lại ở đó mà không hề có tiến bộ thêm chút nào cả.

Trong bài chia sẻ quyển sách: "Săn học bổng - Đích đến của tôi PHẢI là nước Mỹ", mình đã phát hiện ra rằng, mình chỉ mới trèo lên có 1 ngọn núi thôi mà mình đã mơ mộng rằng mình biết hết tất cả, mình tài giỏi. Sự thật vẫn còn nhiều lắm những ngọn núi khác cao hơn, hùng vĩ hơn mà mình không nhận ra. Thành thật với chính bản thân mình: Mình đã bị tuột dốc. 

Để lấy lại khí thế, mình đặt ra mục tiêu cao hơn, khó hơn và yêu cầu bản thân PHẢI có trách nhiệm với những mục tiêu cũng như ước mơ của mình. Mình PHẢI chinh phục các kỳ thi tiếng anh (để test trình độ của bản thân) và để tìm cho mình những cơ hội mới. Ngày trước mình dị ứng với việc thi cử lắm, vì sặc mùi sách vở và không thấy áp dụng vào thực tế chỗ nào. Nhưng mình sai rồi, giờ thì mình phải khắc phục lỗi lầm và đánh thức con sâu ngủ dậy để nó tiếp tục công việc mà nó cần phải làm.

Goal 1: Từ vựng

- Target 1: Chinh phục quyển English Vocabulary in use và chia sẻ toàn bộ ghi chú trong quá trình review lại từ vựng lên blog này. Trong 1 tháng

- Target 2: Nằm lòng "600 essential worrds for the TOEIC". Trong 1 tháng

Vị chị trong 2 tháng mình phải học - hiểu và biết cách vận dụng các từ vựng của mình 1 cách tốt nhất; phát huy hết mọi khả năng của mình để sử dụng nó.

Goal 2: Ngữ pháp

- Target 1: Tiếp tục review lại 2 quyển Grammar in use (basic và advance) trong vòng 1 tháng.

- Target 2: Dùng hết kiến thức grammar và vocabulary mà mình học được để công phá quyển IGCSE - English as a second laguage (focus on writing).  

Goal 3: Nghe - Nói

- Tiếp tục luyện nghe và nói thông qua quá trình làm việc của mình, cũng như luyện nghe thêm trên kênh Rachel's English (click here). Kênh này dạy bạn phát âm theo giọng Mỹ, cách nhấn nhá và dùng câu từ sao cho nó giống Native speaker. Mình thấy rất hay.

(P/s: Mình chỉ có mấy quyển sách đó thôi, nên mình quyết tâm phải học 1 cách "thẩm thấu và triệt để" nó. Nếu bạn có sách khác thì bạn cứ học. Mình không có suggest nào cho vấn đề này hết)

Như đã nói ở trên, mục tiêu trước mắt của mình là cải thiện "tiếng anh bồi" thành "NATIVE SPEAKER" 1 cách thuần thục, lưu loát và tự tin nhất. Việc chinh phục các kỳ thi, mình tự đặt ra áp lực là phải đạt điểm tối đa nhất có thể để rửa nỗi hận mang tên "tiếng bồi" mà mình bị cách đây vài ngày (mình sốc, mình quê và mình hận lắm); không đạt được điểm như mong đợi thì mình thi lại. 

Mình không còn đi học, cũng không còn ở độ tuổi trẻ trâu.Việc đặt ra mục tiêu này ngoài mặt rửa hận, mình còn tìm kiếm cơ hội mới cho sự nghiệp của mình trong tương lai. Mình viết bài thú nhận này vì muốn thành thật với trình độ của bản thân, đặt ra mục tiêu và công khai nó 1 cách public nhất để mình phải có quyết tâm làm cho bằng được. 

Mình làm không được, bạn cười mình sao?

May 17, 2015

Săn Học Bổng - Đích Đến Của Tôi Phải Là Nước Mỹ

 Tác giả: Vương Quyên
Giá bìa: 109,000 đ (mua ở Tiki rẻ hơn, giá chỉ có 82,000 đ)




Mình vừa đọc xong quyển sách này, phải nói là trên cả tuyệt vời.

Đây là 1 quyển sách chia sẻ bí quyết học anh văn, cũng như bí quyết vượt qua các kì thi khó nhằn nhất và cách thức "săn học bổng". Trên hết, đây là 1 quyển tự truyển kể về hành trình vươn tới "Ước mơ". Bí quyết của tác giả chỉ có duy nhất 2 chữ, đó là: " KIÊN TRÌ".

Mình xin trích 1 vài đoạn mà mình cực kỳ tâm đắc nhất, phần còn lại bạn hãy tự đọc để cảm nhận những sự thay đổi tích cực được sản sinh ra trong quá trình đọc sách của chính bạn.


"Bất cứ những gì xảy ra trong cuộc đời của mỗi người đều có ý nghĩa của nó. Cuộc đời sẽ không bao giờ ngừng lại chỉ vì bạn đã leo lên 1 ngọn núi nào đó. Trong bức tranh tươi đẹp của cuộc đời mình, vẫn luôn có những ngọn núi hùng vĩ hơn, cao hơn, xa hơn. Thành công hay thất bại trong quá khứ không thể thay thế cho tương lai. Vì thể khi hoàn thành mục tiêu của 1 giai đoạn nào đó, tôi cần phải xóa sạch tất cả những gì mình đã đạt được, tôi cần phải phấn đấu lại từ đầu.
...
Tuổi trẻ không sợ thất bại, ngã rồi phủi bụi đứng lên. Thất bại không đáng sợ, vấp ngã không đáng sợ, nhụt chí không đáng sợ, hèn nhát không đáng sợ, lười biếng không đáng sợ, lạc đường không đáng sợ!. Điều đáng sợ nhất là bạn đánh mất trái tim dám theo đuổi ước mơ.
...
Cho nên, những người hiểu rõ ước mơ của mình, hãy mau mau đi tìm con đường thực hiện ước mơ; còn những người không hiểu rõ ước mơ của mình, hãy đọc nhiều sách hơn, suy ngẫm nhiều hơn, thực hành nhiều hơn để sớm tìm ra ước mơ thuộc về mình. Bạn muốn làm việc gì thì hãy can đảm làm việc đó, hãy can đảm giữ lấy nó, dù lúc đầu có tẻ nhạt cũng không sao, hãy giữ ước mơ của mình cho thật chặt. "

Trên đây là những chia sẻ rất chân thật của tác giả. Hy vọng sau khi đọc xong, các bạn sẽ có thêm động lực cho con đường đi đến ước mơ của mình.

:-)

April 5, 2015

Chưa thử sao biết không thể - Lâm Moon

Chưa thử sao biết không thể
Tác giả: Lâm Moon
Giá bìa: 40,000 vnđ


"Không thử thì sao biết được mình có thể hay không thể làm tốt việc gì đó.Tôi tin rằng cách tốt nhất để chọn được đôi giầy vừa chân mình là xỏ chân vào mang thử, đi thử. Tuôi trẻ không lặp lại, năm tháng qua đi tôi không muốn mình hối tiếc rằng còn có việc chưa làm vì không dám"

"Sợ gì chứ, tuổi trẻ mà, tiến lên đi!"

Đây là những chia sẻ của tác giả quyển sách. Mình bị thu hút ngay bởi cái tựa, bởi lời dẫn dắt và bởi những câu chuyện "NGHĨ THỬ LÀM THẬT" của cô bạn này.

Quyển sách hay lắm, nó làm cho mình phải ngẫm nghĩ lại bản thân mình đã bỏ sót những gì? Nó làm cho mình phải bừng tỉnh, giật mình nhận ra rằng mình đã bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, của sự sân si và hiếu thắng của tuôi trẻ...đến khi nhìn lại thì thời gian trôi qua, mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ mà bây giờ mình đang nuối tiếc rất nhiều. Mình thích lăn lộn vào công việc để được trầy xước như  Moon, để được cảm nhận cái đau của sự thất bại và tự rút ra bài học kinh nghiệm cho bản thân mình. Khác Moon ở chỗ, mọi khởi đầu của mình đều không được thuận lợi, nhưng cũng chính vì điều đó mình đã tâm niệm rằng thử thách càng cao thì cơ hội càng lớn.

Hy vọng rằng quyển sách này sẽ giúp ích những bạn nào (trong đó có mình nữa) đang bị lạc hướng, hoặc cứ mãi do dự, không dám tiến lên nắm bắt lấy cơ hội và ước mơ của mình.

Bạn có thể kết hợp nghe thêm bài : XANH MÃI (Hà anh Tuấn ft Xuân Lân) - Nhạc phim Tuổi thanh xuân để lấy thêm khí thế nha bạn.

"Tuổi trẻ trong tay ta, đừng tìm hoài điều vô nghĩa"

Chúc bạn ngày mai khởi đầu 1 tuần mới thật tốt, thật hoành tráng nha

December 27, 2014

Tổng kết cuối năm 2014

Còn 4 ngày nữa là hết năm 2014 rồi, một năm nữa lại trôi qua với rất nhiều thử thách, cơ hội và muôn vàn cảm xúc. Mình lại lớn thêm 1 tuổi, trưởng thành hơn, tự tin hơn và tiến bộ hơn rất rất nhiều.
Mình tạm hài lòng với những gì mình đã làm được trong năm nay, nhưng cũng vẫn còn đó những lỗi sai, những mục tiêu chưa kịp hoàn thành.
Có lẽ bây giờ mình đã trở nên rất khác trong mắt mọi người, không còn là 1 cô nàng thân thiện, cởi mở và hòa đồng như ngày trước. Công việc và áp lực buộc mình phải làm theo nguyên tắc, đúng và sai chứ không có chỗ để đan xen tình cảm vào... Đối với mình bây giờ, công việc là trên hết, và chỉ có làm đúng hay làm sai chứ không có không thể làm được. Mình đòi hỏi rất cao trong công việc, đòi hỏi trách nhiệm của người đảm nhận công việc đó, đòi hỏi mọi thứ phải thật tốt, thật hoàn hảo. Mình bây giờ, khó tính, khó chịu, hay cau có và ...rất hay không hài lòng khi ai đó không hoàn thành tốt công việc của họ.....
Dần dà, mình lại nhận ra rằng, có phải mình đã sa đà vào công việc quá chăng? Mình quên mất bạn bè, quên mất những cuộc hẹn, hay thậm chí đến trễ vì mải mê với công việc. Mấy chị đồng nghiệp hay nói đùa rằng: sao mà em làm việc như điên thế? uhm, nhưng mình thấy rằng như thễ vẫn chưa đủ, mình có thể làm được hơn thế nữa, mình có thể làm tốt hơn thế nữa... Mình vẫn chưa thực sự hài lòng lắm. Bạn trai mình hay gọi mình là "cô nàng công việc", thỉnh thoảng vẫn hay cãi nhau vì mình đi làm về muộn, vì mình đi đâu làm gì cũng chỉ có nói về công việc, về công ty,..v.v...
...Thôi không nói về công việc nữa, chuyển qua đề tài tổng kết năm vậy he he
* Ưu điểm:
- Hoàn thành hết 9/10 mục tiêu của năm 2014
- Đã lấy lại được đam mê với VẼ
* Khuyết điểm
- Vẫn còn 1 mục tiêu chưa hoàn thành. Dời sang tháng 4/2015 phải thực hiện được
- Đã trở thành 1 con nghiện cà phê hạng nặng.
- Hay quên, hay thất hứa, thất hẹn ...chỉ vì quên
- Trở nên xa cách với bạn bè, trở thành con người mà mình đã từng chỉ trích trước đây. => Cần phải thay đổi GẤP, NHANH - NGAY VÀ LUÔN.

Mình đang háo hức chào đón năm 2015 mới những mục tiêu mới, to lớn hơn, thiết thực hơn và thành công hơn.
Sẵn đây xin gửi lời xin lỗi với những bạn đã theo dõi blog của mình vì mình hứa hẹn với các bạn là up bài học anh văn nhưng lại thất hứa. Mình không sắp xếp thời gian để viết bài được, nhưng mình xin giới thiệu với các bạn quyển sách :'' LUYỆN NÓI TIẾNG ANH NHƯ NGƯỜI BẢN XỨ" của A.J.Hoge
Quyển sách này viết cực kỳ súc tích, cụ thể và rõ ràng. Các phương pháp học trong đây rất là hữu ích và mình đã từng áp dụng nó để học tiếng anh. Quyển này có giá là 90,000 đồng, nhưng các bạn có thể mua với giá rẻ hơn trên trang Tiki.vn hoặc các trang khác.

Chúc mọi người một năm 2015 nhiều thành công mới, nhiều sức khỏe và hạnh phúc.