Search This Blog

August 16, 2011

Để hiệu quả trong công việc _ Eat that frog (by Brian Tracy)


Lời tựa (tiếng Việt):
    Cuộc sống là một dòng chảy bất tận của thời gian với biết bao sự kiện, hành động diễn ra trong từng khoảnh khắc. Điều này được thể hiện rõ nét nhất ở môi trường kinh doanh – môi trường mà yếu tố thời gian đóng vai trò trọng yếu. Bất cứ ai khi bước chân vào môi trường này cũng đều bị dòng chảy công việc cuốn theo. Có vô số nhiệm vụ, mục tiêu đang chờ phải thực hiện trong một khoảng thời gian giới hạn. Trong khi chúng ta còn đang phải nỗ lực để hoàn thành công việc hiện tại thì những nhiệm vụ mới lại tiếp tục đến như những đợt sóng – con sóng này chưa rút đi thì con sóng khác đã ập tới. Ta sẽ có cảm giác mình đang bơi giữa biển công việc và thật khó khăn để thoát ra khỏi dòng chảy ấy. Thường thì chúng ta có xu hướng mãi đuổi theo một vài công việc hay nhiệm vụ nào đó, hoặc thậm chí là phần lớn những công việc dự định làm.

    Vì vậy, hơn lúc nào hết, khả năng xác định nhiệm vụ quan trọng nhất trong từng thời điểm cụ thể, sau đó bắt tay vào thực hiện và hoàn thành nhiệm vụ đó một cách nhanh chóng với kết quả tốt nhất, chính là chiếc chìa khóa vàng mở cửa đến với thành công. Hãy xây dựng thói quen xác định các mục tiêu ưu tiên và vạch ra những kế hoạch thực hiện hoàn hảo đồng thời cam kết đi đến đích cuối cùng trước khi khởi động một mục tiêu mới. Khi ấy, kết quả đạt được chắc chắn được sẽ đem lại nhiều điều bất ngờ.
“EAT THAT FROG”:

     “Nếu việc đầu tiên phải làm vào mỗi buổi sáng là ăn một con ếch sống, thì hãy thực hiện ngay để được hưởng trọn vẹn một ngày thoải mái với ý nghĩ rằng điều kinh khủng kia đã thực hiện xong. Như thế sẽ dễ chịu hơn là cứ để nó ám ảnh suốt cả một ngày dài."

     “Nếu phải ăn hai con ếch, hãy chọn con xấu nhất."

    “Nếu buộc phải ăn một con ếch, hãy bắt đầu ngay vì sự chần chừ, trì hoãn hay mải mê ngắm nghía sẽ khiến bạn chùn bước.”
...

     Quả thật là kinh khủng khi hình dung bạn phải ăn một con ếch. Thế nhưng, đây chính là hình ảnh đầy biểu tượng mà Brian Tracy đã sử dụng xuyên suốt quyển sách của mình. “Con ếch xấu xí, thô ráp” kia ngụ ý những nhiệm vụ quan trọng nhất cần phải ưu tiên thực hiện mỗi khi lên kế hoạch làm việc. Nhiệm vụ này có sức tác động mạnh mẽ và tích cực đến sự nghiệp hay cuộc đời, tuy nhiên không phải ai cũng nhận ra được điều này.

     Hãy xem việc “ăn một con ếch” là một bài trắc nghiệm, hay một thử thách đối với bản thân. Hãy cố gắng cưỡng lại mong muốn chọn những việc dễ dàng, đơn giản để làm trước bằng cách liên tục nhắc nhở bản thân rằng: một trong những quyết định quan trọng nhất cần phải thực hiện mỗi ngày chính là quyết định lựa chọn đâu là việc cần tiến hành ngay và đâu là việc có thể tạm gác lại.

     “CON ẾCH XẤU XÍ” TRONG MÔI TRƯỜNG KINH DOANH:
      Những cá nhân thành công trong kinh doanh với mức thu nhập cao và khả năng thăng tiến vượt bậc là những người biết “tự định hướng hành động”. Điều này đã trở thành một phản xạ, một thói quen và thể hiện rất rõ trong mọi công việc hay nhiệm vụ mà họ thực hiện. Những người này mạnh dạn tiếp cận và xử lý những công việc chính yếu, đồng thời là luôn biết tự rèn luyện cho mình kỷ luật làm việc nghiêm túc và chuyên tâm cho đến khi công việc hoàn thành.

     Trong môi trường kinh doanh, được trả lương cao, được cất nhắc hay bổ nhiệm vị trí cao hơn chủ yếu là nhờ vào những hiệu quả công việc đạt được. Đây cũng chính là phần thưởng vật chất cũng như tinh thần dành cho những đóng góp và nỗ lực, đặc biệt là khi đáp ứng được những kỳ vọng của mọi người. Bất kể quy mô và tầm quan trọng của công việc, việc hoàn thành nhiệm vụ luôn đem lại một tâm trạng tích cực, lạc quan và chiến thắng. Hơn thế nữa, giá trị bản thân, lòng tin vào khả năng và nhiệt huyết sẽ tăng cao và tỷ lệ với mức độ nỗ lực dành cho nhiệm vụ.
      Có thể khẳng định một cách chắc chắn rằng để có được một cuộc sống như mong muốn, một sự nghiệp thành công và một cảm giác hài lòng về bản thân, chúng ta hãy tập cho mình thói quen bắt đầu và kết thúc bằng những công việc trọng yếu. Khi thói quen này đã trở thành một điều tự nhiên trong cách hành xử, ta sẽ nhận ra rằng việc đạt được mọi mục tiêu thật sự không quá khó khăn chỉ cần có tính quyết đoán, tinh thần kỷ luật và lòng quyết tâm cao độ.

     Một yếu tố không kém phần quan trọng để trở thành một người làm việc có năng suất và đạt hiệu quả cao là xây dựng bức chân dung tinh thần về bản thân. Hãy hình dung con người mình trong tương lai với những đặc điểm, tính cách mong muốn nhất. Quá trình tự nhận thức về bản thân, hay cách đánh giá về con người mình sẽ quyết định mọi hành vi của chúng ta trong cuộc sống. Jim Cathcart – nhà hùng biện chuyên nghiệp đã từng nhận định: “Cách nhìn nhận và suy nghĩ về bản thân sẽ quyết định con người chúng ta."

     Tiềm năng của con người trong việc học hỏi kiến thức và phát triển kỹ năng mới gần như vô hạn. Chỉ cần vượt qua căn bệnh trì trệ của bản thân và hoàn thành nhanh chóng những công việc quan trọng nhất thông qua quá trình rèn luyện lặp lại nhiều lần, chúng ta sẽ đạt được những thành quả lớn lao trong cuộc sống và có những bước tiến rất xa trong sự nghiệp của mình.

     Hãy tin vào bản thân và khởi đầu ngày mới bằng công việc quan trọng nhất!

Download tại đây.  
(Lưu ý: Đây là bản download bằng tiếng anh)

August 10, 2011

Những điều nhỏ nhoi

    Tôi thích không khí buổi sáng khi thức dậy, vừa trong lành, vừa mát mẻ lại có tiếng rao của người bán hàng rong, tiếng dọn hàng cho những phiên chợ buổi sớm.Khu nhà tôi đang sống có một cái ban công nhỏ, tôi thích đứng đó nhìn mọi người tất bật chuẩn bị cho ngày mới. Người đi chợ, người đi làm, các em học sinh thì vội vã đến trường. Cảm giác rất là thú vị, và những âm thanh đã trở nên quen thuộc đến nỗi khi đi xa cứ nhớ hoài. Một cảm giác thật bình dị làm sao!
 
    Tôi thích ngồi nhâm nhi cà phê và ngắm mọi người đi qua đi lại. Nếu là ở nhà, thì buổi sáng ba tôi thường pha một ấm trà, rồi ngồi đọc báo hoặc ngắm mấy chậu kiểng của ba. Riết rồi tôi cũng nhiễm thói quen này luôn. Sáng ra mà không có bình trà cảm thấy thiếu một cái gì đó quan trọng lắm. Nhưng lên thành phố thì lười pha trà nên thay bằng cà phê. Và hậu quả là bây giờ tôi trở thành tín đồ của hai loại nước uống này. Nhiều lần cũng hạ quyết tâm " cai nghiện" nhưng không được. Cứ bỏ được hai ngày thì lại nhớ nhớ thế là...." Cô ơi, bán cho con một ly cà phê!"
 
     Tôi thích làm cho mình bận rộn để cảm thấy mình có ích. Cả ngày mà chẳng có gì để làm thì thật sự rất là chán. Trước đây, tôi hay ngồi trước máy vi tính cả ngày trời, không xem phim thì nghe nhạc, không đọc báo thì chơi game. Qua một thời gian tôi nhận ra mình không những lãng phí thời gian mà còn lãng phí điện nữa. Tôi tập cho mình thói quen rời xa máy, chỉ online để kiểm tra thư và tin nhắn, đôi khi thì viết blog. Vì ngoài máy vi tính ra tôi thấy xung quanh mình còn nhiều điều thú vị hơn để làm. Tôi mừng là mình đã không còn lệ thuộc vào máy nữa
(như một tên nô lệ vừa được giải thoát ấy ^^). Không cảm thấy khó chịu khi không có máy, không lên mạng được nữa.
   Bạn hãy thử không đụng đến máy tính một ngày và lên danh sách những việc cần làm trong ngày (trừ làm việc với máy tính). Nếu bạn và máy như hình với bóng, không có không làm việc được thì tôi xin chịu.
 
    Tôi còn thích, thích rất nhiều thứ. Tôi cảm thấy cuộc sống rất đẹp dù chỉ là những điều nhỏ nhoi, nhưng chính những điều nhỏ nhoi đó, tôi cảm thấy cuộc đời có ý nghĩa. Có thể chỉ là mua được một quyển sách hay, môt món đồ mà mình thích. Hay gặp được bạn bè hàng ngày, ăn được một bữa cơm ngon thậm chí là hoàn thành một nhiệm vụ nhỏ nào đó trong list nhiệm vụ của mình cũng khiến tôi thấy phấn khởi và vui hơn.
Tôi không phải là một người giỏi văn chương, nhưng tôi thích viết. Viết cũng là một cách để thể hiện những lời mình muốn nói. Đôi khi, tôi giận dỗi ai đó. Tôi không nói được, thì dùng cách viết để xin lỗi và giảng hòa. Không biết có đúng hay không nhưng ít ra điều đó tốt hơn là không nói lời nào đúng không?
      
     Bài viết này tôi dành tặng cho những ai đang lãng phí cuộc sống của mình, đang chìm đắm vào những việc vô bổ hàng ngày và nguyền rủa cuộc đời này thật bất công. Tôi muốn nói với bạn rằng tuy cuộc đời không có màu hồng, không có những kết thúc có hậu như trong phim ảnh hay tiểu thuyết. Nhưng nó vẫn đẹp theo cách mà bạn nhìn nhận. Đừng gán ép cho nó điều gì vì tất cả đều do con người mà ra. Chính con người tạo ra cuộc sống và làm cho cuộc sống diễn ra theo cách của họ. 

     Hãy thử dành một ngày để làm những việc mình thích thử xem. Có thể bạn sẽ phát hiện ra điều gì đó thú vị hơn chăng?
 
     Sống là không chờ đợi! Nếu bạn vẫn còn thời gian và cơ hội để thực hiện mục tiêu của đời mình thì hãy bắt tay vào thực hiên ngay đi. Bạn nên quan tâm đến gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và bản thân nhiều hơn. Đừng để mình phải hối tiếc vì bạn đã không làm điều bạn có thể làm.

    Tôi đã từng phải hối hận khi đánh mất một người bạn vì tính ích kỷ và trẻ con của mình. Tôi ước gì tôi có thể nói lời xin lỗi với người ấy nhưng mọi việc đã quá muộn. Dù tôi có gào thét to cỡ nào thì người ấy cũng không thể nghe được nữa...Sáng nay tôi lại nhận được một tin buồn tương tự. Một cảm giác hụt hẫng khi nghe tin. 
Cuộc đời này ngắn ngủi hơn tôi tưởng rất nhiều.

 P/s:Tôi xin mượn tiêu đề của bài hát " Những điều nhỏ nhoi" của ca sỹ Vy Oanh để thể hiện những gì mình muốn nói. Bạn có nghe bài hát này chưa? Nếu chưa hãy thử nghe đi. Rất có ý nghĩa đó bạn!
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Nhung-Dieu-Nho-Nhoi-Vy-Oanh/ZWZCEIZ8.html

 Ngoài ra, bài viết này được tôi chỉnh sửa từ blog cũ, mọi người có thể xem bài gốc tại đây.






  •     Một tác phẩm được ra đời, không hề nằm trong dự tính của tác giả, vốn là một bà nội trợ, chỉ dành chút thời gian rảnh trong ngày để viết nhật ký về cuộc sống của mình, trải nghiệm của bản thân từ năm 17 tuổi một mình xa nhà đi du học, kết hôn với một người đàn ông Pháp “yêu mình nhiều hơn mình yêu người ấy”.

     Trích: Cái khó làm v Tây

       Hôm trưc mình hí hng nhn đưc hàng vin tr ô mai m gi. Thế là bui ti sau khi ăn ung xong xuôi, mình tranh th ngi nhâm nhi món ô mai su xào gng. Ôi chao ngon tuyt cú mèo. Đang ung dung tn hưng, t nhiên thy ánh mt chàng nhìn mình có v không my thin cm, mình mi lch s mi chàng “Chou ăn không?”. Chàng nhăn mt “Không, anh không ăn món hoa qu thi nm phơi nng trên va hè ca em”. Không ăn thì thôi, càng tt, sao mà li phi ph báng món ô mai ca mình như thế nh? Mình cũng không mun chia s hàng ngon quý hiếm to nào.
         Hôm sau, mình mang theo gói ô mai mơ chua cay đến ch làm. Tranh th ít vic, mình li ngi nhâm nhi ô mai. Chc thy mình ăn ngon lành quá, anh sếp và anh bn đng nghip li mon men đến hi mình đang ăn gì. Mình không dám gii thích cn k là ô mai đưc làm như thế nào, ti s làm tn thương đến nhng tâm hn nhy cm. Thế là mình ch bo đó là hoa qu khô dm mui, và đ cho d tưng tưng, mình lý gii thêm là ging như mt hoa qu y. Ti vì Pháp cũng có món mt hoa qu cc ngon, phi công nhn là ngon hơn nhiu mt hoa qu nhà. Thế là trí tò mò ni lên, anh bn đng nghip xin nếm th, anh sếp nhát chết bo “Cho Sid nếm trưc, nó mà ăn ngon, tao mi ăn”. Công nhn là sếp khôn tht. Anh bn đng nghip hí hng cho c qu ô mai vào mm, mình bo đng nhai vi, ngm chút đã. Cũng đưc khong hai giây, anh ta phóng vù ngay ra thùng rác nh, và chy ngay vào toilet đ súc ming. Sau khi cm xúc mnh đã qua, anh ta mi hoàn hn bo “Chưa bao gi ăn mt món kinh khng đến như vy, tao súc ming ri mà mùi ca nó vn còn nguyên trong mm tao là thế nào?”. Khi phi nói, quay ra đã thy sếp chy biến đi mt ri.
        Và kết qu là món ô mai ch đ dành riêng cho mình.

    ***

        Sáng th by, trên đưng đi làm, mình đi qua mt ca hàng chuyên bán đ ni tht đến t các nơi trên thế gii. Trong t kính thy bày trang trng mt cái đôn màu trng. Tinh thn dân tc ni lên phn pht, mình vi vàng tel ngay cho sếp báo cáo có tí vic riêng cn gii quyết, sếp thông cm cho đến mun tm 15 phút. Xong xuôi mình xông ngay vào ca hàng đòi xem cái đôn. Cũng may là mình vào ngay, vì cũng ch còn có mi mt cái đ trong t kính. K cũng l nh, ch nh bây gi li đang là “xu hưng đôn s?”
        Cái đôn bng s màu trng, chc li đến t đt nưc Trung Quc tươi đp, nhưng mà mình ch cn ngun gc, mình thích nó, thế thôi. Vi vàng bo cô bán hàng cho tôi mua. Cơ mà nó hơi b nng, mình ch bê ni nên mình đành gi li ca hàng, nhn nh vi cô bán hàng là tí na chng tôi đến ly. Đến ch làm mt cái là tel ngay cho chàng, bo chàng chiu rnh ra ch ca hàng đy ly giùm em mt món đ. Kh ni ch biết cái đôn tiếng Pháp gi là gì, nên c nôm na bo chàng là món đ, c đến nơi và nói tên thì cô bán hàng s đưa cho. Đu gi chiu chàng ht hi đin thoi ti “Chou, cái đ vt mà em mua sáng nay là cái l đng mui tiêu khng l h?. “Cái gì?. “Anh ch biết, anh đến nơi, nói tên ra thì cô bán hàng đưa cho anh mt cái l đng mui tiêu khng l màu trng”. À thì ra cái đôn ca mình đưc chàng gi là “cái l đng mui tiêu khng l. “Mà em đnh làm gì vi nó?. “Anh c bê v cho em, đng nào thì em cũng mua ri, đ ti v em gii thích”.
        Ti v vi vàng tra t đin, cơ mà không có t cái đôn, cái đôn dch ra tiếng Pháp là “đ vt đ bình hoa”. Gii thích cho chàng, chàng gt gù bo “Công nhn em là thiên tài đ tìm ra nhng vt dng vô ích nht trên qu đt”. Chàng bo vy vì hè va ri, mình đưc con bn thân tng sinh nht cho mt món “đ trang sc” cho túi. Mình th là mình không có sáng to ra tên ca nó, trong ca hàng tên đích th ca nó là “bijoux de sac à main”. Mình nói mà chàng c ôm bng cưi, nht đnh không chu tin mi kh.
        Bt đng văn hóa nên mi ra nông ni này, mình mà cưi anh chng Vit Nam, chc ch phi kh s c ti đ gii thích tác dng ca mt cái đôn. Công nhn là bi kch!
- end- 


Đời qua giọng văn của Tú vừa thực tế, vừa lém lỉnh lại cứ như một giấc mơ. Đời là thế, dù muốn dù không ta vẫn phải chấp nhận cho dù sự thật có "phũ phàng" đến đâu.

Đời là để ta sống hết mình với chính con người ta, với những giấc mơ tuổi trẻ, là để ta lựa chọn, là để ta sống trọn vẹn với đời...Đời là để ta thay đổi cả những điều không thể thay đổi.

     Đời là để ta thấy hạnh phúc hơn từ những nhiều nhỏ nhặt mà theo tác giả, hạnh phúc chỉ đơn giản là một cú điện thoại từ phương xa, đơn giản là khi nhìn thấy bé Nhi ăn hết phần ăn của mình, là được ở cạnh những người yêu mình vô điều kiện...

        Và đời của Tú cũng được cô kết luận rằng :  " Đời rất dở nhưng vẫn phải niềm nở".

       Cảm giác đọng lại trong tôi sau khi đọc xong quyển sách này là một cảm giác rất lạ, một cảm giác trộn lẫn cả niềm vui, hạnh phúc, suy tư và nhơ nhớ về một cái gì đó trong quá khứ.

    Xin cảm ơn tác giả Lê Ngọc Tú đã cho xuất bản quyển sách này, rất thú vị và rất đáng để đọc.


Chúc bạn cuối tuần vui vẻ!