Search This Blog

May 11, 2013

Dear me

Lâu lắm rồi, mình cũng không còn thói quen trải lòng mình trên từng con chữ nữa... Tự nhiên hôm nay nghe được 1 chuyện không vui nên thấy lòng mình sao mà mênh mang quá. Bất giác mình cảm thấy sợ, sợ thời gian cứ trôi, trôi mãi. Sợ sẽ mất không chỉ 1 thứ mà là nhiều thứ. Cảm giác này quen thuộc quá nhưng cũng đáng ghét quá.


Hôm nay dọn phòng, tình cờ tìm được bảng kế hoạch cuộc đời mà mình đã lên từ những năm còn đi học. Nhìn lại suốt khoảng thời gian vừa qua, mình đã làm gì và được những gì? Những hoài bão và ước mơ đã bị xếp xó từ lúc nào, thay vào đó là những dự định không hề có trong kế hoạch.

Hơn 2 năm kể từ ngày mình tốt nghiệp và cũng hơn 1 năm kể từ ngày mình đi làm.


Đi làm rồi mình mới nhận ra đi làm không phải chỉ để kiếm tiền, mà đi làm còn là đi học. Học kinh nghiệm làm việc, học cách ứng xử nơi công sở, học cách làm việc khoa học, học nhiều lắm ...và học mãi vẫn sẽ không hết. Đi làm rồi, nhận ra để có được những đồng nghiệp tốt không phải dễ (thêm 1 may mắn nữa là những đồng nghiệp của mình ai cũng dễ thương, và mình sẽ nhớ lắm khi rời khỏi đó). Đi làm rồi mới biết quý sự vô tư khi còn đi học và chỉ khi đi làm rồi mới biết cuộc sống của người đi làm ra sao. Và hơn 1 năm đi làm, mình đã học được rất nhiều, rất nhiều những nhứ không nằm trong mong muốn của mình ban đầu. Nhưng nó không hoàn toàn vô ích. :-)


Và đã hơn 1 năm kể từ ngày quen anh.

Cuộc sống của em đã thay đổi khá nhiều từ khi anh bước chân vào thế giới của em. Em tin anh cũng cảm thấy điều đó đúng không anh? Em hay mơ mộng về tương lai lắm, đương nhiên là không thiếu anh trong đó. Nhưng em không biết, quãng đường sắp tới chúng ta có được đi chung với nhau hay không hay sẽ có những ngã rẽ....để rồi em lại đi 1 mình trên con đường của em. Bất luận là như thế nào chúng ta cũng đã cùng nhau đi đến thời điểm này, trải qua những giận hờn, hiểu lầm thậm chí từng có nguy cơ chia tay. Em tin vào tình yêu anh dành cho em, nhưng đôi lúc e cảm thấy với anh, em vẫn còn là 1 người lạ.... :-(
Anh đọc được điều này, hẳn anh sẽ ngạc nhiên lắm. Em sẽ đợi anh hỏi vì sao :-)

Mình hãy gầy dựng cho nhau niềm tin, hy vọng và ước mơ anh nhé. Em yêu anh, ox của em



 Quả thật cuộc sống không phải màu hồng, nhưng may mắn là mình chưa bao giờ nhìn nó bằng một màu xám xịt và mình vẫn còn yêu đời lắm, vẫn còn nhiều lắm nhưng nơi muốn đến, những con người muốn gặp, những việc muốn làm và phải làm. Mình hay nghe "sống là không chờ đợi", nhưng hôm nay mình cũng học được khái niệm "sống là nên chờ đợi". Mỗi sáng thức dậy được thấy mình trong gương, xấu xí với cái mặt ngái ngủ mắt nhắm mắt mở, tóc tai bù xù cũng đủ để thấy hạnh phúc rồi.

Ngày mai dù có ra sao, hãy luôn giữ nụ cười này nhé tôi ơi.