Search This Blog

May 21, 2011

Khó khăn khi học Anh văn P4

Về phần viết

Bạn có viết thư cho ai bằng tiếng anh chưa?

Bạn có thường viết nhật ký không (tất nhiên là bằng tiếng anh nhé)?

Phần viết ở đây tôi chỉ đề cập đến một số bài viết đơn giản và thông dụng trong sinh hoạt hằng ngày thôi bạn nhé. Tôi chưa đủ trình độ để giúp bạn trình bày một bài luận văn hay báo cáo dài mấy chục trang đâu.

Tôi thích viết thư cho bạn bè bằng tiếng anh, cũng như tôi đang tập viết nhật ký bằng tiếng anh. Việc này không chỉ giúp tôi luyện từ vựng mà còn giúp tôi củng cố ngữ pháp nữa. Nếu bạn không có ai để viết thư, hoặc bạn không thuộc tuýp người thích viết nhật ký thì bạn có thể chọn một chủ đề nào đó trong cuộc sống hàng ngày.

Để viết được bạn cũng cần phải biết một số quy tắc cũng như nằm lòng một số cấu trúc ngữ pháp. Bạn cũng đừng viết một câu tiếng anh theo cách viết một câu tiếng Việt, vì lúc đó câu văn của bạn sẽ trở thành những từ nối với nhau thành câu chứ không phải là một câu hoàn chỉnh. Bạn có thể tham khảo các bài viết trong các sách, các báo hay các trang web tiếng anh. Bạn của tôi có nói, viết sai thì ai sửa? Xin trả lời bạn rằng chính bạn sẽ là người sửa nó. Giáo viên là người chỉ ra hướng đi cho bạn, còn lại là nhiệm vụ của bạn. Bạn không thể yêu cầu giáo viên chỉ cho bạn cách viết từng câu, từng chữ hay thậm chí là cách chia từng thì trong bài viết của bạn. Và cho dù bạn có đưa ra yêu cầu này thì tôi tin chắc rằng sẽ không có một giáo viên nào làm như thế trừ phi bạn đang học lớp mầm non,  bạn có đồng ý với tôi không?

Bạn hãy xem việc viết một đoạn văn bằng tiếng anh như một bài tập hàng ngày. Mỗi ngày một đoạn, viết từ những cấu trúc đơn giản đến phức tạp; từ những chủ đề nhỏ nhặt trong cuộc sống đến những vấn đề lớn trên thế giới; từ một đoạn văn nhỏ chỉ có 5 câu đến những bài viết dài hàng trăm trang chẳng hạn, rồi bạn sẽ thấy mình tiến bộ như thế nào. Không chừng lúc đó bạn trở thành nhà văn nổi tiếng, xuất bản hàng trăm quyển sách thì bạn nhớ cho tôi hay để tôi mua về đọc nghe bạn.^^

Nếu bạn học trong một nhóm thì các bạn có thể trao đổi bài với nhau và chỉ cho nhau chỗ sai, đây cũng là một phương pháp học khá hiệu quả đấy. Hay nếu cả nhóm cùng mắc lỗi và không biết sửa như thế nào thì bạn hãy tìm gặp giáo viên hay người có trình độ cao hơn để giúp bạn sửa lỗi. Thêm một cách giúp bạn nữa là việc tham gia các diễn đàn tiếng anh. Ở đấy, bạn có thể post bài viết của mình lên cho mọi người tham khảo và chỉnh sửa giúp bạn. Đừng ngại sai bạn nhé, như tôi đã nói rồi đấy: Có sai, có sửa mới có đúng.

Đừng nản chí khi bạn học hoài, học mãi mà vẫn dậm chân tại chỗ; có thể do phương pháp bạn học chưa đúng hay không phù hợp với bạn. Bạn thử tham khảo một số phương pháp khác xem sao, chúc bạn tìm ra phương pháp học tốt nhất và đạt kết quả tốt nhất.

Nếu bạn thật sự nghiêm túc học tiếng anh, nếu bạn thật sự yêu ngôn ngữ này thì tôi tin chắc bạn sẽ đạt được kết quả tốt trong học tập. Đừng xem việc học anh văn là một gánh nặng, là một nhiệm vụ mà bạn bắt buộc phải làm. Hãy học vì bạn yêu nó.

Chúng ta cùng nhau cố gắng, bạn nhé!

The end.

Khó khăn khi học Anh văn P3


Về phần đọc

Khó khăn của bạn khi đọc tiếng anh là gì?Bạn có muốn chia sẻ với tôi không?

Bạn cảm thấy trình độ đọc tiếng anh của mình ra sao?

Bạn đã phát âm đúng chưa? Bạn có biết cách luyến láy, nối từ chưa?

Bạn có biết khi nào cần lên giọng, khi nào cần xuống giọng chưa?

Bạn đọc thành tiếng hay chỉ đọc thầm trong đầu?

Bạn nắm được tổng cộng khoảng bao nhiêu từ vựng?


Tôi đọc tiếng anh cũng không khá lắm đâu, tôi vẫn thường mắc lỗi chính tả, lỗi phát âm rất nhiều. Nhưng bây giờ tôi thấy mình tiến bộ rõ rệt. Bí quyết của tôi đơn giản lắm, đó là: “Bắt chước”. Bạn hiểu ý tôi không? Tôi thường nghe các bài nghe trên VOA special english, rồi bắt chước đọc theo. Ban đầu tôi vẫn còn gặp nhiều khó khăn để theo kịp dù là các bài nghe được đọc rất chậm. Nhưng chỉ cần bạn để ý và luyện tập nhiều lần thì bạn sẽ thấy việc đọc tiếng anh không khó như bạn từng nghĩ đâu.

Để đọc được một bài viết bằng tiếng anh, điều quan trọng nhất theo tôi là bạn phải nắm từ vựng cũng như cách phát âm của nó. Và khi đọc, bạn cần phải đọc thành tiếng, to và rõ. Điều thứ hai cũng quan trọng không kém đó là việc nối từ, lên và xuống giọng đúng lúc. Cái này không khó đâu, vì tất cả đều có quy tắc của nó. Đó là tất cả những gì tôi đúc kết được sau những lần bắt chước của mình. 

Ở bài viết tiếp theo, tôi sẽ chỉ cho bạn một số quy tắc nối từ, lên giọng, xuống giọng cũng như cách đọc các phiên âm. Đọc được phiên âm không phải là điều mà ai cũng làm được, tôi đã gặp nhiều người học tiếng anh rất tốt, nhưng khi hỏi họ về cách đọc phiên âm thì họ lại không trả lời được. Theo tôi nghĩ, khi bạn đọc được tất cả các phiên âm thì bạn có thể tra từ điển và phát âm từ mới một cách dễ dàng. Đó là cách học của tôi, không nhất thiết bạn phải làm theo nếu bạn có cách học khác của riêng bạn. Tôi chỉ là chia sẻ cách học của mình thôi. 

Bạn nhớ thu âm lại giọng của mình khi đọc nhé, bạn sẽ biết được bạn tiến bộ như thế nào.

P/s: Hiện nay, tôi đang tham khảo quyển “Luyện phát âm và đánh dấu trọng âm tiếng anh” của hai tác giả Xuân Bá – Quang Minh (Có kèm theo 2 đĩa CD), NXB Hà Nội - 2006. Quyển sách này trình bày khá rõ ràng, cụ thể lại rất dễ hiểu nữa.

Tôi mua được trong một tiệm sách cũ nên không biết bây giờ còn phát hành hay không. Nếu bạn đã tìm mà không thấy thì cho tôi hay nhen bạn. Tôi sẽ cố gắng tóm tắt lại và gửi đường link cho bạn sớm nhất.

…to be continue

May 6, 2011

Khó khăn khi học Anh văn P2

Về phần nói:

Tôi thường lang thang trên internet để tìm người nói tiếng anh với mình. Nhưng theo kinh nghiệm xương máu của tôi thì tốt nhất là không nên. Vì nói chuyện qua internet, nhất là với người mới học hoặc mất căn bản trầm trọng như tôi thì như vịt nghe sấm.

Tôi hay tham gia các diễn đàn tiếng anh (chỉ một thời gian thôi, vì lười lắm), các trang web cá nhân như myspace, facebook, friendster,… và một số trang web tiếng anh khác. Tôi nhận thấy có 2 loại tiếng anh mà bạn sẽ gặp: Tiếng anh của người mới học và tiếng lóng của người bản xứ (tiếng lóng và viết tắt). 

- Và như bạn đã biết, tiếng anh của người mới học thì cũng y như bạn thôi, sai chính tả, sai cấu trúc, ngữ pháp tùm lum hết.; Bạn không thể yêu cầu người ta giải thích cho bạn cũng như bạn không thể biết được họ sai chỗ nào.

- Tiếng lóng của người bản xứ thì thôi, bạn khỏi hiểu luôn. Họ cũng chẳng tha thiết gì mà ngồi giải thích từng chữ cho bạn nghe. Mà chưa chắc, khi họ giải thích, bạn đã có thể hiểu được ấy chứ. 

- Ngoài ra, bạn còn có thể gặp một số kẻ bệnh hoạn, biến thái nữa kìa. Tôi đã từng gặp rồi, không phải một đâu mà đến những 3 người lận cơ. 
Sợ quá, nên tôi tìm con gái cho dễ nói chuyện, ai dè gặp nhằm một cô bị lessbian. Hậu quả là tôi bị ám ảnh suốt một thời gian dài (dù cô ta ở tận bên Mỹ), và tởn đến già không dám tham gia các diễn đàn tiếng anh như thế nữa. Thậm chí tôi còn phải đổi cả nick yahoo nữa đấy bạn àh. (36 kế trốn là thượng sách. Hic)

Sau từng ấy kinh nghiệm đau thương, tôi quyết định thay vì lang thang trên internet thì tôi đi lang thang ngoài công viên và các câu lạc bộ anh văn. Và đó là quyết định rất ư là sáng suốt, vì tôi có thêm nhiều người bạn thật dễ thương, thật Friendly. Ban đầu bạn sẽ rất là ngại, ngại thật chứ chẳng phải chơi đâu; mồ hôi cứ túa ra ướt cả người, miệng mồm thì cứ ấp a ấp úng, mặt thì đỏ như trái cà chua ấy đã vậy tim còn đập thình thịch như đang đứng trước người yêu ấy chứ. Mấy cây chào hỏi chuẩn bị sẵn, học thuộc lòng từ trước chẳng biết đến khi cần thì biến đâu mất tiêu. Lúc đó, trông bạn sẽ lóng nga lóng ngóng như con gà mắc tóc ấy, tôi chắc thế vì tôi đã từng như thế mà. Nhưng mà bạn ơi, người nước ngoài (Foreigner) không như chúng ta nghĩ đâu. Họ sẽ không bao giờ cười bạn khi bạn nói sai gì cả mà ngược lại họ sẽ lắng nghe một cách chú tâm hơn. Còn một số người Việt mà tôi từng tiếp xúc bằng tiếng anh, có 10 người thì đã hết 9 người cười như chưa bao giờ được cười khi tôi nói sai cái gì đó. Điều đó làm tôi ngại và không bao giờ dám nói cái gì với họ nữa cả. Thật là đáng ghét. Và tôi cá rằng họ sẽ không bao giờ dám đứng ở vị trí của bạn, trong tình trạng của bạn và nói những điều như bạn đã nói đâu, vì họ sợ sẽ bị cười nhạo như chính họ đã làm điều đó với bạn.

Khác biệt về văn hóa và cách ứng xử, đôi khi rất khó để thích nghi. Người ta sẽ gọi bạn bằng những cái tên thân mật như Honey, my dear, my love, my darling,… mà không quen thì bạn sẽ rất khó chịu, hay đôi khi người ta còn đòi ôm và hôn bạn nữa đấy. Tôi chưa bị như thế bao giờ, và tôi cũng không biết phản ứng của mình lúc đó sẽ ra sao. Không chừng tôi tháo giày ra đập cho một trận vì cái tội ôm hôm bừa bãi ấy chứ. Hay tôi sẽ khoái chí bảo :”Hun nữa đi!”… làm người ra chạy dài vì tưởng tôi bị….

Haizz, ai mà biết được. ^^ Bạn sẽ phản ứng như thế nào, chia sẻ với tôi đi bạn.

Thực tế, mọi chuyện không nghiêm trọng như bạn nghĩ đâu. Khi bạn học ngôn ngữ nào thì bạn cũng nên biết về văn hóa của ngôn ngữ đó nhe bạn. Honey, darling, my love… chỉ đơn thuần là cách gọi thân mật của họ thôi, có thể ví dụ như mày – tao của Việt Nam mình vậy đó (Tôi gọi mày – tao với bạn bè vì tôi cho đó là cách gọi thân mật chứ không có ý hăm he gì ai đâu). Và Miss you, Kiss you, Love you,… cũng là một cách kết thúc lá thư hay một conversation cho thân mật thôi, không phải là chuyện gì trọng đại đâu (Xin nói rõ, trường hợp này chỉ đúng khi bạn và người đó chỉ đơn thuần là bạn thôi nhé). Bởi thế cho nên, nếu tôi có viết thư cho bạn và kết thúc là Love you thì bạn làm ơn đừng có gọi cho Police và nói rằng có kẻ đang quấy rối bạn nhe. Tôi chỉ là viết thư một cách thân mật, một kiểu rất English thôi nhe bạn.

Mà bạn ơi, dù là Foreigner hay Vietnamese thì cũng nên cẩn thận, coi chừng gặp phải bọn lừa đảo nhe bạn. Cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận.

Ấy chết, nói nãy giờ mà chưa vô trọng tâm, xin lỗi nhe tại tôi già rồi nên mắc bệnh nói nhiều đó mà. Tóm lại, bạn cứ nói những gì bạn biết, nói không được thì cứ hoa tay, múa chân đến khi nào người ta hiểu ý bạn thì thôi. Đừng bao giờ ngại nói cả, vì khi bạn ngại, khi bạn không dám nói thì không bao giờ bạn biết bạn sai chỗ nào đâu. Và nếu cứ như thế thì cả đời bạn cũng chỉ quanh đi quẩn lại ở trình độ căn bản mà thôi. Bạn cứ nói đi, nếu không ai chịu nghe bạn nói thì cứ tìm tôi. Tôi yêu tiếng anh lắm lắm, bạn muốn nói bao nhiêu cũng được, tôi sẳn sàng nghe bạn nói.

Nhiều lúc muốn nói điều gì đó nhưng không biết từ vựng thì tôi cũng ráng mà moi móc cho ra một từ tương đương để mà nói. Có trường hợp, kiếm không ra từ tương đương nhưng lại biết từ trái nghĩa thế là tôi nói một câu chẳng ăn nhập gì, xong rồi bảo người ta hiểu ngược lại. Làm họ cũng bó tay với tôi luôn, lúc đó tôi chỉ biết nhe 29 cái răng (do chưa mọc đủ 32 cái chứ không phải bị sún răng đâu nhe) ra mà cười với họ thôi. Bạn có gặp trường hợp đó chưa, hay có khi bạn không biết luôn từ trái nghĩa để mà nói? Vậy thì dùng body language đi bạn, nói tới khi họ hiểu thì thôi.

Cố lên bạn nhé, đừng ngại sai.

Có sai, có sửa mới có đúng. 

Có nói, có vấp, mới có trôi chảy.

…to be continue

Khó khăn khi học Anh văn P1

Về phần nghe

Tôi đã xóa các bài hát tiếng việt trong laptop, cũng như điện thoại và mp3, thay vào đó là các bài hát tiếng anh mà tôi đã chọn lọc. Dù thích hay không tôi cũng phải nghe, lúc đầu chỉ nghe được giai điệu thôi, dần dần tôi nghe được từng từ và tiếp đến là từng câu. Và hiện nay, tôi có thể nghe được trọn cả bài luôn. Một tiến bộ rõ rệt mà tôi rất là tự hào đấy. Tôi khó có thể nghe các bài thuyết trình, hay các bài báo cáo bằng tiếng anh (bạn có thể tải trên trang VOA special english), vì nó rất là nhàm chán, và tôi chỉ nghe được cùng lắm là 5p thôi. Nên tôi đã chọn nghe nhạc. Lẽ dĩ nhiên, tôi cũng thỉnh thoảng mở các bài nghe trên trang VOA lên nghe, chỉ là thỉnh thoảng thôi bạn àh. Bạn đừng tưởng nghe nhạc vậy mà thoải mái nhe, sự thật là khó chịu lắm vì mình nghe với tâm thế là nghe để học anh văn. Nhiều lúc thèm nghe nhạc Việt, nhiều lúc bị người ta nói ra nói vào, bảo mình Tây hóa, nhìn mình bằng ánh mắt rất ư là kỳ thị,…ôi nhiều ý kiến lắm. Nhưng nếu bạn kiên trì thì không có gì là không thể và mặc kệ những gì người ta nói nhe bạn. 

Tôi cũng chọn các đĩa phim có phụ đề tiếng anh để xem. Tôi thích dòng phim xã hội, tình cảm một tí, lãng mạn một tí (nhưng đừng có lâm li bi đát quá, tôi chịu không nổi). Ban đầu tôi chẳng hiểu mô-tê gì hết, toàn phải mở phụ đề tiếng việt coi thôi, nhưng chắc do nghe nhạc tiếng anh riết rồi quen, nên giờ tôi thích coi phim bằng phụ đề tiếng anh, nhiều lúc test thử trình độ nghe, tôi tắt luôn phụ đề. Xin giới thiệu cho bạn một số phim mà tôi thích: Marley and me, Notting Hill, Letters to Juliet, Dear John, Home and away, Take me home, Black swan, Into the wild,….. Còn nhiều lắm, kể không hết đâu, bạn cứ ra tiệm đĩa mà lựa, hay tiết kiệm hơn thì lên mạng mà tìm, đây chỉ là những phim tâm lý tình cảm nhẹ nhàng thôi, nếu bạn khoái phim kinh dị, máu me đầy mình thì tôi bó tay, tôi chẳng ham gì mấy thể loại phim này.

Nếu bạn có máy vi tính cá nhân, có webcam nữa thì càng tốt, bạn có thể trò chuyện với bạn của bạn bằng tiếng anh tại nhà, khỏi đi đâu xa cho mắc công. Nếu bạn của bạn là một foreigner nữa thì quá tốt luôn. Àh, nhắc cho bạn nhớ, cẩn thận mấy vụ chat webcam nhe bạn, nhiều kẻ biến thái bệnh hoạn đội lốt thư sinh lắm đó. Tốt nhất là nên tìm hiểu kỹ người ta là ai, người ta ra sao trước khi mở webcam cho người ta coi. Còn tôi thì tôi chúa ghét chat webcam, tôi ghét bị người ta nhìn mình xăm soi lắm, nhiều lúc mở lên rồi quên mất tiêu, có những hành động vô ý của bạn mà người ta sẽ thấy qua webcam. Mà điều này thì không tốt chút nào. Cũng may là máy của tôi cùi bắp lắm nên không có webcam nào hết, tôi cũng không có tiền để đi mua, rất là hạp ý tôi, rất là ưng cái bụng he he.

Thêm một cách nữa, bạn có thể lên google gõ mấy từ khóa liên quan đến tiếng anh là bạn sẽ có cả một kho tài liệu mà down về. Nhưng theo kinh nghiệm của kẻ ham chơi như tôi, hầu hết tài liệu tôi down về đều được nằm ngoan ngoãn trong một cái thư mục nào đó. Và sẽ rất là lâu tôi mới mở ra và ngạc nhiên thốt lên rằng: “Ủa, cái này ở đâu ra vậy?” Hic. Dù sao có tài liệu trong tay vẫn tốt hơn là không có gì phải không bạn, nhất là đối với mấy bạn siêng năng thì đúng là quá tuyệt vời. 

Tôi cũng có khá nhiều tài liệu, và tôi sẵn sàng share cho bạn. Nếu cần, hãy liên lạc với tôi qua nlpthao89@gmail.com , tôi sẽ gửi cho bạn các tài liệu bạn cần. Nếu tôi có làm biếng thì tôi cũng sẽ gửi cho bạn mấy cái link tài liệu hay cho bạn tha hồ mà chọn. Yên tâm đi, tôi không hứa lụi đâu. Nhớ nói rõ bạn là ai và bạn cần tài liệu gì nhe, hok thôi tôi spam thư bạn ráng chịu àh. 

Hiện nay, trình độ nghe của tôi ít nhiều cũng đã tăng level rồi, tôi có thể nói chuyện với foreigner mà không cần giấy bút bên cạnh nữa, khỏi cần từ điển luôn. Nghe hiểu được 60 – 70% rồi, nhiều lúc hiểu tới 100% luôn đó. Tôi cũng không còn ngại khi tiếp xúc với họ nữa, tôi có thể ba hoa đủ thứ, đến nỗi họ phải than phiền vì tôi nói nhiều quá làm họ nhức đầu. Vậy mà tôi vui lắm bạn ơi, vui không tả nổi.

Đó là cả một quá trình khổ luyện đấy bạn ơi, một khoảng thời gian dài chứ không ngắn ngủi gì đâu. Vì tôi thuộc tuýp người học hành thì lề mề, chậm chạp nên tôi đã chọn cách mưa dầm thấm lâu là thế.

Còn bạn thì sao, chúc bạn có những bước tiếc vượt bậc nhen.

…to be continue

Tiếng anh và tôi

Tôi đã từng rất ghét, rất ghét tiếng anh, vì tôi học mãi mà cũng không hiểu được cả cái thì căn bản nhất là thì Hiện tại đơn. Nhưng đó là chuyện của thì quá khứ.
Không biết từ khi nào tôi đã yêu cái ngôn ngữ này, và có thể nói thao thao bất tuyệt khi ai đó nhắc đến tiếng anh với tôi. Và đây là thì hiện tại.
Một người bạn thân của tôi hiện nay đang gặp khó khăn với việc học anh văn, và hầu như những câu hỏi của bạn không ai có thể trả lời được. Và càng có nhiều câu hỏi không lời đáp thì bạn tôi càng trở nên bế tắc và chán nản khi nhắc đến việc học anh văn.
Đứng ở vị trí của một người bạn, tôi đã cố gắng giải thích nhưng không thể giải thích hết được vì có quá nhiều thắc mắc với quá ít thời gian, và vì trình độ có giới hạn
Đứng ở vị trí của một người yêu tiếng anh vô cùng tận, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn bạn mình chán ghét tiếng anh, ghét cái mà tôi yêu.
Và từ hôm nay, tôi sẽ mở riêng một thư mục “Tiếng anh và tôi” để chia sẻ những kinh nghiệm cũng như những khó khăn mà tôi đã và đang gặp phải khi học anh văn. Và tôi hy vọng nhận được những chia sẻ của các bạn. Chúng ta cùng nhau cố gắng và cùng tiến bộ. Cố lên, cố lên!
Nothing is impossible
Và chia sẻ đầu tiên của tôi là:
Đừng xem việc học tiếng anh là một điều bắt buộc. Vì khi bạn tự trói buộc mình vào nó bạn sẽ trở nên chán nản, và ghét nó vô cùng tận. Hãy học tiếng anh vì bạn yêu nó, vì lúc đó, nó cũng sẽ yêu bạn. Mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn bạn nghĩ. Hãy thử đi, rồi bạn sẽ thấy
Với tôi, có rất nhiều khó khăn khi học ngôn ngữ mình mà ghét (đã từng rất ghét).
- Thứ nhất là ngữ pháp, sao mà lắm thì thế, sao mà rắc rối thế, sao phải thế này, sao phải thế kia,…Tiếng Việt có phải dễ hơn không!!!
-Thứ hai là phần nghe – nói, coi như thôi rồi Lượm ơi, khỏi nghe cũng khỏi nói được luôn. Cùng lắm chỉ là Hello, What’s your name?How are you? It’s nice to meet you,….và một số mẫu câu CỰC KỲ đơn giản khác.
- Thứ ba là phần viết, để viết được một câu hoàn chỉnh thì cứ y như là có bao nhiêu tài liệu tham khảo đều mở ra hết.
-Thứ tư là phần từ vựng, ôi sao mà khó nhớ thế. Rõ là mình đã học rồi, từ này quen với mình lắm, nhưng mà hình như…. mình không quen nó thì phải. Hic
- Và cuối cùng là cái sự lười biếng mà bác sĩ đã bó tay của tôi. Sao mà lười thế này! Bài tập áh, thôi để ngày mai vậy….
Và tôi đã làm thế nào để giải quyết đống rắc rối này? Ây, đó là cả một quá trình đó bạn.
Học bất kỳ một ngôn ngữ nào cũng đều cần 4 kỹ năng, khỏi nói ai cũng biết đó là 4 kỹ năng gì rồi phải không Đó là 4 kỹ năng: Nghe – Nói – Đọc – Viết. Vậy, bạn đã học đúng trình tự các kỹ năng này chưa, hay chỉ là chú tâm vào một kỹ năng nào đó mà thôi? Bạn còn yếu kỹ năng nào? Bạn có muốn chia sẻ với tôi không?
Ở mỗi bài viết, tôi sẽ tập trung vào một kỹ năng, nếu bạn có ý kiến hoặc khó khăn gì. Xin cứ comment, nếu tôi có khả năng giải thích thì tôi sẽ giải thích một cách cặn kẽ nhất. Còn nếu vượt quá khả năng thì tôi sẽ giới thiệu cho bạn một vài người có trình độ cao hơn, hy vọng họ sẽ giải đáp được điều mà bạn thắc mắc.
Xin thú thật là tôi yếu đều cả 4 kỹ năng luôn. Ôi, buồn lắm, và tôi đang cố gắng cải thiện tình hình đây. Cố lên, bạn và tôi cùng gắng.
No pain, no gain
P/s: Bạn có thể liên lạc với tôi qua yahoo mail: nlpthao89@gmail.com
Xin nói rõ là trình độ của tôi có giới hạn. Bản thân tôi không phải là người nói tiếng anh lưu loát hay sử dụng thành thạo các ngữ pháp, cấu trúc câu. Và tôi viết bài ở đây chỉ là để chia sẻ kinh nghiệm thôi, không phải là dạy gì ai đâu, đừng hiểu lầm ý tôi nhé, tội nghiệp lắm, oan ức lắm.
Và thêm một điều nữa là nếu bạn mail cho tôi với mục đích khác ngoài việc học anh văn thì đừng trách vì sao tôi không trả lời nhé. Thông cảm cho tôi nhe bạn, tôi không có nhiều thời gian tán gẫu đâu.